Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2014

Thơ hay về Rượu Nguyệt Dạ Độc Chước


Thơ hay về Rượu
Nguyệt Dạ Độc Chước

Hoa gian nhất hồ tửu
Độc chước vô tương thân
Cử bôi du minh nguyệt



Đối ảnh thành tam thân
Nguyệt tức bất giải ẩm
Ảnh tùng tùy ngã thân
Tạm bạn nguyệt tương ảnh
Hành lạc tu cập xuân
Ngã ca nguyệt bồi hồi
Ngã vũ ảnh linh loạn
Tỉnh thời đồng giao hoan
Túy hậu các phân tán
Vịnh kết vô tình du
Tương kỳ mạc vân hán

Lý Bạch

Dịch thơ:

Một mình uống rượu dưới trăng

Có rượu không có bạn,
Một mình chuốc dưới hoa.
Cất chén mời Trăng sáng,
Mình với Bóng là ba.

Trăng đã không biết uống,
Bóng chỉ quấn theo ta.
Tạm cùng Trăng với Bóng,
Chơi xuân cho kịp mà !

Ta hát, Trăng bồi hồi,
Ta múa, Bóng rối loạn.
Lúc tỉnh cùng nhau vui,
Say rồi đều phân tán.

Gắn bó cuộc vong tình,
Hẹn nhau tít Vân Hán

Người dịch: Tương Như

Hành phương nam

Đôi ta lưu lạc phương Nam này,
Trải mấy mùa qua én nhạn bay.
Xuân đến khắp trời hoa rượu nở;
Riêng ta với người buồn vậy thay.

Lòng đắng sá gì muôn hớp rượu,
Mà không uống cạn mà không say?
Lời thề buổi ấy cầu Tư Mã,
Mà áo khinh cừu không ai may.

Người giam chí lớn vòng cơm áo,
Ta trói chân vào nợ nước mây.
Ai biết thương nhau từ buổi trước,
Bây giờ gặp nhau trong phút giây.

Nợ tình chưa trả tròn một món,
Sòng đời thua đến trắng hai tay.
Quê nhà xa lắc xa lơ đó,
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay.

Tâm giao mấy kẻ thì phương Bắc,
Ly tán vì cơn gió bụi này.
Người đi buồn lắm mà không khóc,
Mà vẫn cười qua chén rượu đầy.

Vẫn dám tiêu hoang cho đến hết,
Ngày mai ra sao rồi hãy hay.
Ngày mai xán lạn màu non nước,
Cốt nhất làm sao tự buổi nay.

Rẫy ruồng châu ngọc thù son phấn,
Mắt đỏ lên rồi cứ chết ngay.
Hỡi ơi! Nhiếp Chính mà băm mặt,
Giữa chợ ai người khóc nhận thây.

Kinh Kha giữa chợ sầu nghiêng chén,
Ai kẻ dâng vàng kẻ biếu tay?
Mơ gì ấp Tiết thiêu văn tự,
Giầy cỏ, gươm cùn ta đi đây.

Ta đi nhưng biết về đâu chứ?
Đã dấy phong yên lộng bốn trời.
Thà cứ ở đây ngồi giữa chợ,
Uống say mà gọi thế nhân ơi!

Thế nhân mắt trắng như ngân nhũ.
Ta với nhà ngươi cả tiếng cười.
Người ơi! Hề! Người ơi!
Ngươi sang bên ấy sao mà lạnh,
Nhịp trúc ta về lạnh mấy mươi...

Nguyễn Bính

Bài này càng đọc càng buồn không thể tả

- Tư Mã Tương Như đời Hán, đàn giỏi, gảy khúc Tư Mã phượng cầu, Trác Văn Quân là người đẹp, nghe đàn, sau hai người lấy nhau .
- Kinh Kha qua sông vào đất giặc. Bài thơ viết về Kinh Kha có câu:
Tráng sĩ một đi không trở về.
- Phùng Hoan, thực khách của Mạnh Thường Quân lãnh nhiệm vụ đi đòi nợ, khi đến ấp Tiết gọi các con nợ lại và tuyên bố đốt hết văn tự nợ. Về nói với Mạnh Thường Quân là tiền nợ ấy đã lấy mua "Đức" hết rồi. Sau Mạnh Thường Quân bị vua Tề phế, khi qua ấp Tiết thì toàn dân ra đón linh đình, nhờ thế vua Tề thu dụng lại.

truyện hôm qua như nước chảy về đâu
mãi xa ta không sao giữ được
hôm nay lại có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta
rút đao chém xuống nước nước càng chảy mạnh
nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm

[mộng uyên ương hồ điệp]

Yến thành đông trang
Nhất niên hựu quá nhất niên xuân,
Bách tuế tằng vô bách tuế nhân.
Năng hướng hoa trung kỷ hồi tuý,
Thập thiên cô tửu mạc từ bần.

Thôi Mẫn Đồng - Vũ Mạnh Hùng dịch

Dịch thơ

Dự tiệc tại nhà phía đông thành

Năm hết thì xuân cũng hết theo
Mà người trăm tuổi có bao nhiêu
Bên hoa hãy được say vài độ
Mua rượu tiền muôn chớ bảo nhiều.

nếu mà thơ hay về rượu thì Lý Bạch là nhất rồi

đây là một đoạn trong bài Sắp mời rượu
..........................
Lúc vui chơi nào nhắm mùi ngon,
Ba trăm chén cũng dồn một cuộc.
Cụ Sầm rủ cụ Đan khuyên chuốc,
Rượu nâng lên chớ được dừng tay.
Vì ngươi hát một khúc này,
Xin ngươi sẽ lắng tai nghe lấy.
Tiệc chung cổ ngọc vàng là mấy,
Hãy nên say say mãi tỉnh chi mà.
Thánh hiền xưa cũng vẳng xa,
Chỉ có rượu với người say là vẫn để.
Tiệc Bình Lạc xưa kia cũng thế,
Muời nghìn chung mặc thích vui cười.
Tiền chủ nhân bao quản vắn dài,
Cũng mua nữa cùng ngươi khuyên rót.
Ngựa hoa tốt mà áo cừu cũng tốt,
Gọi đồng ra đổi lấy rượu ngon.
Cùng ngươi giải vạn kiếp buồn.

Hồ trung đối tửu hành – Trương Vị
Trong hồ cùng nhau uống rượu (Người dịch: Tản Đà)

Dạ tọa bất yếm hồ thượng nguyệt,
Trú hành bất yếm hồ thượng san.
Nhãn tiền nhất tôn hựu thường mãn,
Tâm trung vạn sự như đẳng nhàn.
Chủ nhân hữu thử vạn dư thạch,
Trọc giao sổ đẩu ưng bất tích.
Tức kim tương đối bất tận hoan,
Biệt hậu tương tư phục hà ích.
Thù du loan đầu qui lộ xa,
Nguyện quân thả túc Hoàng công gia.
Phong quang nhược thử, nhân bất túy,
Sâm si cô phụ đông viên hoa.


Ngồi đêm chẳng chán trăng hồ,
Ngày đi chẳng chán quanh hồ núi non.
Một chai trước mắt đầy luôn,
Trong lòng muôn nỗi lo buồn bỏ qua.
Chủ nhân thóc nếp đầy nhà,
Rượu nồng mấy gáo ắt là tiếc chi?
Cùng nhau nay chẳng hả hê,
Nhớ nhau lúc khác ích gì nữa ai?
Thù du về bến xa xôi,
Xin ai ở lại ngủ chơi ông Hoàng
Chẳng say cũng phí phong quang,
Vườn đông luống để bẽ bàng cho hoa.

bài nì hay, không  rõ của ai

Túy Ca - Tình Khúc Người Say

Dáng người lãng đãng trong sương
Dừng chân ghé quán bên đường nghỉ ngơi
Xa xa mây xám lưng đồi
Gọi thêm bầu rượu,
cạn rồi,
chưa say
Chiều biên cương sắp hết ngày
Bụi mưa lất phất, hàng cây nhạt nhòa
Khói lam vương vấn mái nhà
Khói lam vương vấn mái nhà ... không tan.

-------------------------------------
Quán Khuya


Thành phố về đêm đã nhạt đèn
Người còn nán lại quán buồn tênh
Vodka rót cạn, nằm ngang ngửa (nguyên văn: Chai bia rót cạn, nằm ngang ngửa)
Bao thuốc không còn, đứng váo vênh
Phố xá hai bên đang đóng cửa
Xích lô vài chiếc vẫn chờ canh
Gọi cô con gái thu tiền nước
Lại một lần say quá nửa đêm .

Phạm Doanh

Xuân Nhật Túy Khởi Ngôn Chí
Nguyên Tác Lý Bạch

Xử thế nhược đại mộng
Hồ vi lao kỳ sinh?
Sở dĩ chung nhật túy
Đồi nhiên ngọa tiền doanh
Giác lai miện đình tiền
Nhất điểu hoa gian minh
Tá vấn thử hà nhật?
Xuân phong ngữ lưu oanh
Cảm chi dục thán tức
Đối chi hoàn tự khuynh
Hạo ca đãi minh nguyệt
Khúc tận dĩ vong tình


Ngày Xuân Say Rượu Tỉnh Dậy Nói Chí Mình
Đời như giấc mộng lớn
Nhọc lòng mà làm chi?
Suốt ngày say túy lúy
Trước hiên nằm li bì
Tỉnh dậy trông sân trước
Trong hoa chim hót vang
Hôm nay ngày nào nhỉ
Gió đưa tiếng oanh vàng
Cảm xúc ta than thở
Đối cảnh ta nghiêng bình
Hát vang đợi trăng sáng
Hết khúc đã quên tình.

(Bản Dịch Trần Trọng San )

************************

Ở đời như giấc chiêm bao
Làm chi mà phải lao đao cho đời?
Vậy nên say suốt hôm mai
Bên cây cột trước, nằm dài khểnh chân
Tỉnh rồi, chợt ngó trước sân
Tiếng chim đâu đã nghe gần trong hoa
Ngày chi? Thử hỏi cho ra
Gió xuân đang giục oanh già véo von
Cảm thương, lòng những bồn chồn
Đoái trông cảnh vật dốc luôn chén quỳnh
Hát ngao chờ bóng trăng thanh
Lời ca vừa hết, mối tình đã quên.

(Ngô Tất Tố dịch )

Bùi Giáng
Uống Ly Rượu

Uống ly rượu cuối cùng này
Gẫm bao ngày tháng đã dày công phu

Công lao dai dẳng trầm phù
Xiết bao tuế nguyệt đắp bù tháng năm

Đền bù xiết kể bao lăm
Đáp đền muôn một trăm năm dại khờ

Khờ như dại , dại như thơ
Dại không biết thẹn trơ trơ điên cuồng

Tuổi giờ đã xế bóng buông
Xế chiều đủng đỉnh không buồn không vui

Chỉ nghe tim máu sụt sùi
Từng từng tưởng niệm nửa vui nửa buồn

Đi về mộng mỵ một muôn
Còn nghe rớt hột mưa nguồn đầu hoa

Trước rượu kỳ 2 (Người dịch:Khuyết danh)

Khuyến quân mạc cự bôi,
Xuân phong tiếu nhân lai.
Ðào lý như cựu thức,
Khuynh hoa hướng ngã khai.
Lưu oanh đề bích thụ,
Minh nguyệt khuy kim lôi.
Tạc lai chu nhan tử,
Kim nhật bạch phát thôi.
Cúc sinh Thạch hổ điện,
Lộc tẩu Cô Tô đài.
Tự cổ đế vương trạch,
Thành khuyết bế hoàng ai.
Quân nhược bất ẩm tửu,
Tích nhân an tại tai!


Khuyên bạn đừng chê rượu
Gió xuân cười cợt người
Ðào lý bạn quen cũ
Nghiêng hoa nở vì ai
Cành biếc chim oanh hót
Chén vàng trăng sáng soi.
Bữa trước mặt non dại
Hôm nay tóc bạc rồi
Gai lan thạch hổ điện
Hươu chạy Cô Tô đài
Xưa nay cung vua chúa
Thành khuyết ngập trần ai
Bạn sao không uống rượu
Người xưa nay còn ai?

Lương Châu từ kỳ 1 - Vương Hàn

Lương Châu từ kỳ 1 (Người dịch: Trần Quan Trân)

Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi
Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi
Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.


Bồ đào rượu ngát chén lưu ly
Toan nhắp tỳ bà đã giục đi
Say khướt sa trường anh chớ mỉa
Xưa nay chinh chiến mấy ai về.

Tham khảo

RƯỢU

Ở trái đất có nước tên là rượu
Tạo cho đời phải trái trắng đen
Từ người sang cho đến kẻ hèn
Đều dùng đến theo từng sở nguyện

Rượu tạo ra hàng ngàn mẩu chyện
Rượu chiều theo mọi giới trẻ già
Rượu len vào tim óc người ta
Tạo hai cảnh vui buồn lẫn lộn
Rượu uống mừng tân gia yên ổn
Rượu uống vui khi gặp cố nhân
Rượu ấm lòng khi gặp người thân
Rượu uống chán tình đời đen bạc
Rượu uống chê lòng người hiểm ác
Rượu uống sầu gia cảnh biệt ly
Rượu uống buồn đưa tiển người đi
Rượu uống hận nhân tình gian dối
Rượu uống khinh những người phản bội
Rượu uống mừng chúc tụng rể dâu
Rượu hân hoan ý hợp tâm dầu
Rượu cay đắng tình sầu dang dở
Rượu uống vui công danh rạng rỡ
Rượu uống phiền vỡ nợ tan gia
Rượu uống mừng cho kẻ tài ba
Rượu uống kính chúc người trường thọ
Rượu uống rầu khi thua đen đỏ
Rượu uống vui sinh nhật anh em
Rượu uống mừng công việc làm nên
Rượu uống chán khi đời suy sụp
Rượu uống vui mừng anh thăng chức
Rượu uống khinh những kẻ tham tiền
Rượu lòng thành cúng quảy tổ tiên
Rượu mai mối nên duyên chồng vợ
Rượu khai trương quán hàng mới mở
Rượu mừng xuân hoà hiệp gia đình
Rượu kính dâng thờ cúng thần linh
Rượu vinh dự cho người chiến thắng
Rượu chia sầu cùng người ốm nặng
Rượu giải khuây cho kẻ xa nhà
Rượu giữ gìn tình nghĩa thông gia
Rượu kính mến cho nhà nghĩa sỹ
Rượu ân tình cùng người tri kỷ
Rượu cảm thông cho kẻ hồi tâm
Rượu hoà vui duyên nợ sắt cầm
Rượu ấm dạ cho anh ngư phủ
Rượu bổ thân ông già bà cụ
Rượu bóp đau cho bác nông dân
Rượu xã giao buôn bán xa gần
Rượu trị liệu hàng trăm chứng bệnh
Rượu cảm ơn những người quý mến
Rượu chắp xương cho chị công nhân
Rượu tạo nên cục diện xoay vần
Rượu báo hại thế nhân điên đảo
Rượu gieo ra ganh đua tàn bạo
Rượu báo đời gây hoạ cho thân
Rượu say sưa mất tánh thiện nhân
Rượu đem đến nhà tan cửa nát
Rượu gây cho vợ con đói khát
Rượu tạo ra tù tội xấu xa
Rượu làm cho mất tánh hài hoà
Rượu kích thích người làm việc ác
Rượu uống vào tánh người đổi khác
Rượu hại cho mất hết công danh
Rượu hại cho sự nghiệp tan tành
Rượu vì rượu nên đời mới khổ
Rượu tại rượu nên đời khả ố
Rượu gây ra tai hại vô cùng
Rượu hại người mất nghĩa thuỷ chung
Rượu tác động người sai chử hiếu
Rượu gây hiềm dù người dư hiểu
Rượu ngấm hồn mục rệu châu thân
Rượu gây ra tai nạn bao lần
Rượu chẵng ngọt sao người vẫn nghiện
RƯỢU,RƯỢU,RƯỢU,quả là đa chuyện
Rượu ngon gì xin hỏi thế nhân???
Lần sửa cuối bởi chipxinh_tn; 05-12-2008

Hoa với rượu

Thấy rét u tôi bọc lại mền
Cô hàng cất rượu ủ thêm men
Mẹ cha mất sớm còn em nhỏ,
Say cả tư mùa cho khách quen

Em nhỏ là Nhi, bạn nhỏ tôi,
Suốt ngày hai đứa nhẩm nha chơi.
Chị Nhi bán rượu đôi chiều chợ,
Vẫn nhớ mua quà cho cả đôi

Hai đứa thường nhân buổi vắng nhà
Người ta bắt chước chị người ta!
Ra vườn nhặt những hoa cam rụng
Về bỏ đầy nồi cất nước hoa.

Nước hoa tuy chẳng thơm là mấy
Hai đứa bôi đầy cả tóc nhau
Hí hửng bảo nhau: "Thơm đấy chứ,
Nước hoa ngoài tỉnh thấm vào đâu!"

Một tối nhà Nhi có giỗ thầy,
Chị Nhi cho uống rượu cay cay,
Chừng đâu chén nhỏ làm hai đứa
Mặt đỏ lên rồi chuếnh choáng say

Hai đứa ôm nhau đánh giấc dài,
Bất đồ ngủ đến sáng ngày mai
Chị Nhi cứ chế làm sao ấy
Hai đứa nhìn nhau ngớ ngẩn cười

Chị Nhi thường nói với u tôi:
"Hai đứa, thưa bà, đến đẹp đôi!"
U tôi cười đáp ngay như thật:
"Tôi có nàng dâu giúp đỡ rồi!"

Thưở ấy non sông thật thái bình
Trai hiền bạn với gái đồng trinh
Đời say men rượu thơm hoa rụng
Tràn những thơ ngây, ngập cảm tình

Ấy thế mà rồi cách biệt nhau
Nhà Nhi không biết dọn đi đâu
Mình tôi giời bắt làm thi sĩ
Mẹ mất khi chưa kịp bạc đầu

Bỏ lại vườn cam, bỏ mái tranh
Tôi đi dan díu với kinh thành
Hoa thơm mơ mãi vườn tiên giới
Chuốc mãi men say rượu ái tình

Rượu ái tình kia thành thuốc độc
Vườn trần theo bướm phấn hương bay
Đời tôi sa mạc, ôi sa mạc
Hoa hết thơm rồi rượu hết cay

Trăm sầu nghìn tủi mình tôi chịu
Ba bốn năm rồi năm sáu năm
Khóc vụng mỗi lần tôi nhớ lại
Men nồng gạo nếp nước hoa cam

Xa lắm rồi Nhi! Muộn lắm rồi
Bẽ bàng lắm lắm nữa Nhi ơi
Từ ngày Nhi bỏ nơi làng cũ
Mộng ngát duyên lành cũng bỏ tôi

Chắc ở nơi nào dưới mái tranh
Chị em Nhi vẫn sốn yên lành
Chị Nhi cất rượu cho Nhi bán
Hồn vẫn trong và mộng vẫn trinh

Ngày xưa con bé Nhi còn đẹp
Huống nữa giờ Nhi đã đến thì
Tháng tháng mươi mười lăm buổi chợ
Cho người thiên hạ phải say Nhi

Xóm chị em Nhi ở mấy nhà?
Bến đò dông vắng ? Chợ gần xa?
Nhà Nhi thuê có vườn không nhỉ?
Vườn có trồng cam có nở hoa?

Mơ tưởng vu vơ lòng dối lòng
Thực ra có phải thế này không
Chị Nhi đã lấy chồng năm trước
Nhi đến năm sau lại lấy chồng?

Ước gì trên bước đường lưu lạc
Một buổi chiều nào lạnh gió mưa
Gõ cửa nhà ai xin ngủ trọ
Giật mình tôi thấy tiếng Nhi thưa

Ngồi bên lò rượu đêm hôm đó
Nhi rót đưa tôi nước rượu đầu
Nhắc lại ngày xưa mà thẹn lại
Ngậm ngùi hai đứa uống chung nhau

Tôi kể: "U tôi đã mất rồi,
Cửa nhà còn có một mình tôi..."
Nhi rằng: "Ngày trước u thường nói
Hai đứa mình trông đến đẹp đôi..."

"Chị em mới lấy chồng năm trước,
Chồng chị trồng cam ở mé sông.
Em ở mình đây nhà trống trải,
Trăng vàng đầy ngõ gió mênh mông..."

Như truyện Tương Như và Trác Thị
Đưa nhau về ở đất Lâm Cùng **
Vườn xuân trắng xóa hoa cam rụng
Ta với em Nhi kết vợ chồng

Rượu cất kỳ ngon men ủ khéo
Say người thiên hạ lại say nhau
Chiều chiều hai đứa sang thăm chị
Chồng hái hoa cho vợ giắt đầu

Chao ôi! Là mộng hay là thực?
Là thực hay là mộng bấy lâu?
Hai đứa sống bằng hoa với rượu
Sống vào trời đất, sống cho nhau

Nhưng mộng mà thôi, mộng mất thôi
Hoa thừa rượu ế, ấy tình tôi
Xa rồi vườn cũ hoa cam rụng
Gặp lại nhau chi muộn lắm rồi.Posted Image
= Nguyễn Bính =

Ngày xuân thơ rượu

Trời đất sinh ta rượu với thơ
Không thơ không rượu sống như thừa
Công danh hai chữ mùi men nhạt
Sự nghiệp trăm năm nét mực mờ.
Mạch nước sông Đà tim róc rách
Ngàn mây non Tản mắt lơ mơ.
Còn thơ còn rượu còn xuân mãi
Còn mãi xuân, còn rượu với thơ.

Cho lênh đênh theo thời gian
đem cân vài lượng da trời
bỏ vô dầm rượu đem mời tri âm
uống đi uống cạn trời xanh
say đi say đập tan tành xưa sau
ta ngồi bốn mắt trông nhau
mắt màu xanh để nhìn màu mắt xanh
đêm qua ta mộng trăng rằm
sáng nay thức giấc mười năm qua rồi
chuyện người dâu bể xa xôi
trông theo dưới đáy nguyệt ngời rạng đông
một đàn bươm bướm qua sông
giương buồm viễn mộng ngược nguồn thượng thiên
lênh đênh đành đoạn lênh đênh
say trời xanh nỡ bỏ quên ngày về
rót thêm đi rót thêm đi

Phạm Phú Hải


Hỏi Lưu thập cửu
Lục nghị tân phôi tửu
Hồng nê tiểu hỏa lô
Vãn lai thiên dục tuyết
Năng ẩm nhất bôi vô

Rượu ngon mới cất một vò
Đất nung màu đỏ hỏa lò sẵn kia
Tối ngày tuyết xuống bất kỳ
Uống chơi đã vậy chén thì có đâu.
(Bạch Cư Dị. Bản dịch: Trần Trọng Kim)

Trăm năm kiều vẫn là kiều
Uống rượu say cũng là điều tất nhiên
Say rồi cũng giống thằng điên
Thế nhưng ai cũng muốn điên dài dài.

Rượu cũng từ gạo mà ra
Ta đây uống rượu cũng là ăn cơm

Làm trai cho đáng nên trai
Đi đâu cũng phải có vài chai trong người

Thân xác ở trong chai
Tâm hồn ở ngoài chai
Muốn nên sự nghiệp lớn
Mỗi ngày phải vài chai

Quê hương anh gái đẹp rượu ngon.
Làng tôi à, bán mồi ngay cạnh đó.
Tôi với anh 2 người xa lạ.
Tự nhiên buồn, oánh lộn quen luôn !!
Chén bên chén mồi kế bên mồi.
Đêm uống chung ly thành đôi sâu rượu.
Đồng tửu !!! Ruộng nương anh gán nợ bạn cày.
Gian nhà tranh mặc kệ gió ...tung bay.
Giếng nước gốc đa nhớ người ra ... quán.
Tôi với anh biết từng cơn chuếnh choáng.
Rét co vòi , quần áo đẫm rượu tây.

Còn Tiền Còn Rượu Còn Huynh Đệ
Hết Tiền Hết Rượu Hết Anh Em

Tổ Tiên Ơn Đức Sinh Ra Rượu
Con Cháu Thảo Hiền Mặc Sức Say

Nào anh em ta cùng vào nhậu
Cho đời bớt khổ bớt đau thương
Cuộc đời có bao nhiêu là bội bạc
Chỉ có rượu là bạn của ta

Khi nào đau khổ hay buồn tủi
Hãy nhớ đến rượu đến anh em
Nhậu cùng anh em là tất cả
Chẳng màng thế sự cả đời trai

Trăm năm bia đá cũng mòn
Trăm năm bia rượu vẫn còn trơ trơ.

Rượu làm ta say ta lại tỉnh
Ta tỉnh rồi rượu chết với ta

Mỗi năm tết có một lần
Mời em ly rượu tay nâng ngang mày
Vợ cười chưa uống đã say
Ngọt ngào thì nổi đắng cay thì chìm
Gót chân ăn vẹt bậc thềm
Quanh năm tất bật đi tìm ngày xuân
Tóc loay hoay bạc bạc dần
Mỗi năm tết có một lần thôi em.

Một xị là mở mang trí tuệ
Hai xị là giải phá cơn sầu
Ba xị có thấm tháp vào đâu
Bốn xị mới chảy mép râu
Năm xị nằm đâu ngủ đó
Sáu xị cho chó ăn chè
Bảy xị để đêm về cạo gió

Một ly, nói chuyện đàng hoàng
Hai ly, nói đía, nói quàng, nói xiên
Ba ly, nói ngả nói nghiêng
Bốn ly, miệng lưỡi huyên thuyên nói xằng
Năm ly, toàn nói lăng nhăng
Sáu ly, khật khưỡng nói trăng nói trời
Bảy ly, nói lẫn khóc cười
Tám ly, nói lộn tiếng người, tiếng ma
Chín ly, nói lại nôn ra
Mười ly, chẳng biết là ta nói gì

Lỡ nhậu một hôm có làm sao?
Ăn chơi một bữa ,đến nỗi nào?
Vui vẻ lấy đà cày suốt tháng...
Một ''chai'' hai ''xị'' đáng là bao ?
Không nhậu làm sao có bạn bè
Người mà không nhậu,nói ai nghe ?
Không bè,không bạn làm sao sống?
Vợ ơi thông cảm ...đừng khắt khe !

Rượu sầu mặn đắng bờ môi
Dẫu rằng uống mãi chẳng phai nỗi niềm
Sầu ai ly biệt nợ duyên
Dẫu cho uống cạn truân chuyên vẫn còn

Uống Trăng
- Thi Sĩ : Hàn Mặc Tử

Bóng hằng trong chén ngả nghiêng
Lả lơi tắm mát làm duyên gợi tình
Gió đùa mặt nước rung rinh
Lòng ta khát tiếng chung tình từ lâu
Uống đi cho đỡ khô hầu
Uống đi cho bớt cái sầu miên man
Có ai nuốt ánh trăng vàng
Có ai nuốt cả bóng nàng tiên nga.



Còn Tiền còn Rượu Còn Huynh Đệ
Hết Tiền Hết Rượu Hết Anh Em

Tổ Tiên Ơn Đức Sinh Ra Rượu
Con Cháu Thảo Hiền Mặc Sức Say
Nào anh em ta cùng vào nhậu
Cho đời bớt khổ bớt đau thương
Cuộc đời có bao nhiêu là bội bạc
Chỉ có rượu là bạn của ta

Khi nào đau khổ hay buồn tủi
Hãy nhớ đến rượu đến anh em
Nhậu cùng anh em là tất cả
Chẳng màn thế sự cả đời trai
trăm năm bia đá cũng mòn
trăm năm bia rươu vẫn còn trơ trơ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét