Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2018

Chú Dê và những người bạn

Chú Dê và những người bạn Chú Dê và những người bạn

Vào buổi chiều muộn, một chú dê thơ thẩn dạo chơi trên sườn núi. Bỗng nhiên từ đâu một con hổ lao ra như muốn nuốt sống chú dê tội nghiệp. Dê bèn nhảy dựng lên, gắng gượng húc cái sừng chống cự, đồng thời kêu lớn cầu xin bạn bè cứu giúp.

Từ trong đám cỏ, trâu liếc nhìn về phía tiếng kêu cứu, nhìn thấy hổ bèn bỏ chạy thục mạng.

Ngựa cúi đầu nhìn xuống, phát hiện là hổ cũng nhanh như gió chạy thẳng một mạch.

Lừa dừng bước, biết là hổ cũng ba chân bốn cẳng chạy trốn vào khe núi.

Lợn đi qua, nghe thấy tiếng hổ cũng chạy biến đi đâu mất.

Thỏ vừa thấp thoáng nhìn thấy bóng hổ cũng rùng mình trốn vào trong bụi rậm.

Cách đó không xa, voi nghe thấy tiếng dê kêu cứu liền vội vàng chạy đến. Voi nhảy ra từ đám cỏ, nó lấy thân hình bệ vệ của mình để thị uy khiến hổ phải hoảng hốt quay đầu bỏ chạy.

Dê thoát nạn trở về nhà, tất cả bạn bè đều tụ tập đông đủ.

Trâu nói: “Sao cậu không bảo tôi một tiếng? Sừng của tôi có thể đâm thủng ruột lão hổ”.

Ngựa nói: “Sao cậu không bảo tôi một tiếng? Guốc của tôi có thể đá nát đầu lão hổ”.

Lừa nói: “Sao cậu không bảo tôi một tiếng? Tôi chỉ cần hét lên là lão hổ sợ chạy mất mật”.

Lợn nói: “Sao cậu không bảo tôi một tiếng? Tôi dùng miệng nhấc bổng lên thì lão hổ ngã ngay xuống núi”.

Thỏ nói: “Sao cậu không bảo tôi một tiếng? Tôi chạy rất nhanh, tôi có thể đi báo tin giúp cậu”.

Trong đám bạn bè huyên náo ấy, duy chỉ có voi là vắng mặt.






Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2018

Một đời làm quan, chín đời chịu oán

Người xưa cũng dạy: ‘Nhất đại tố quan cửu đại oan’ Tạm dịch: Một đời làm quan, chín đời chịu oán. Tại sao lại nói như vậy? Nguyên nhân là nếu bạn làm một vị quan tốt, lo nghĩ cho dân cho nước thì chính là tích phúc báo lớn cho con cho cháu sau này.
Người lính ,tàn phế binh, và những người làm trong chế độ 
Huỳnh xuân Long phát biểu trong việc đối thoại với 
Trung tâm Phát triển quỹ đất Hà Nội đối, thoại với dân ,tại mễ trì quận nam từ liêm HN
Tôi mong muốn mọi người,Không nên dùng tiền ,để mua chính quyền lợi, của mình,Hãy trang bị ,cho mình kiến thức ,về Pháp luật ,để tự bảo vệ mình ,và người thân, trong cái xã hội,mà muốn làm một người tử tế cũng rất khó (Như lời của Chí Phèo trong tác phẩm Làng Vũ Đại Ngày Ấy của nhà văn Nam Cao đã nói trước lúc giết chết Bá Kiến và tự sát đấy).
Trung tâm có chức năng tạo lập, phát triển, quản lý, khai thác quỹ đất; tổ chức thực hiện việc bồi thường, hỗ trợ và tái định cư; nhận chuyển nhượng quyền sử dụng đất của các tổ chức, hộ gia đình, cá nhân; tổ chức thực hiện việc đấu giá quyền sử dụng đất và thực hiện các dịch vụ khác trong lĩnh vực đất đai.
Trụ sở chính của Trung tâm đặt tại tầng 1, nhà N2D, khu đô thị Trung Hòa - Nhân Chính, phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, thành phố Hà Nội.



KẾT LUẬN 
Nghị định 48/1997/NĐ-CP v/v xử phạt hành chính trong lĩnh vực xây dựng Có giá trị đến từ năm 1997 đến trước 01/7/2004. Tức là toàn bộ việc xây dựng của bác trong khu đất đó được xử lý theo Nghị định này: 
"Điều 4.- Thời hiệu xử phạt vi phạm hành chính và thời hạn được coi là chưa bị xử phạt vi phạm hành chính.

1. Thời hiệu xử phạt vi phạm hành chính được tính là hai năm kể từ ngày hành vi vi phạm hành chính được thực hiện, quá thời hạn nói trên thì không bị xử phạt theo Nghị định này.

2. Cá nhân, tổ chức bị xử phạt vi phạm hành chính, nếu quá một năm kể từ ngày thi hành xong quyết định xử phạt hoặc từ ngày hết hiệu lực thi hành quyết định xử phạt mà không tái phạm, thì được coi như chưa bị xử phạt vi phạm hành chính."
Luật đất đai năm 2014: 2. Hộ gia đình, cá nhân đang sử dụng đất không có các giấy tờ quy định tại Điều 100 của Luật
này nhưng đất đã được sử dụng ổn định từ trước ngày 01 tháng 7 năm 2004 và không vi phạm
pháp luật về đất đai, nay được Ủy ban nhân dân cấp xã xác nhận là đất không có tranh chấp, phù
hợp với quy hoạch sử dụng đất, quy hoạch chi tiết xây dựng đô thị, quy hoạch xây dựng điểm
dân cư nông thôn đã được cơ quan nhà nước có thẩm quyền phê duyệt đối với nơi đã có quy
hoạch thì được cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà ở và tài sản khác gắn liền
lòng tham con người vô cùng vô tận.
Nhân nào quả đấy, nếu mình phá hoại nhà cửa của người ta, chia rẽ gia đình người ta, cướp đoạt cái mà chẳng phải thuộc về mình, ăn nuốt vật phẩm dựa trên máu, nước mắt và sinh mạng của chúng sanh thì tương lai gia đình mình, con cháu mình, và cá nhân mình chẳng lẽ không bị quả báo tương tự hay sao?



Vì vậy: Trước khi làm điều gì, hãy nghĩ đến hậu quả của nó.Trong hàng nghìn bình luận về vụ việc này, thấy hài hước và chua xót trước ý kiến của một bạn đọc rằng: “Xã hội là chỗ con người ở trọ, trần gian là cõi tạm, về bên kia mới là cõi vĩnh hằng. Vào chỗ ngon thế, phải phong bì chứ... Chắc mấy ông kia nghĩ thế..

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2018

Chở thuyền là dân , lật thuyền cũng là dân.

Kịch bản số 1 khi lấy đất của dân.

 Mảnh đất này đẹp quá, mấy nghìn mét mặt đường. Thích không ? Thằng nào chả thích ( ông chính quyền hỏi ông doanh nghiệp, ông doanh nghiệp gạ ông chính quyền) . Được !

 Mày vẽ dự án trình lên đây. Trung ương chỉ đao thành phố , ông quận kết hợp doanh nghiệp bắt đầu lấy đất phá nhà dân. Dân không dám phản đối chỉ thỏ thẻ lên tiếng: đất chúng tôi sử dụng mấy chục năm nay, mấy đời sinh con đẻ cháu nơi này, mong chính quyền xem xét đền bù hỗ trợ chút ít theo luật ,chứ sao lại tính lấy không thế này!? 
Chính quyền trả lời: đây là chủ trương của cấp trên , muốn gì thì làm đơn gửi lên các cấp! 
Dân làm đơn gủi lên trung ương , trung ương nói đơn vượt cấp, gủi trả về thành phố, thành phố yêu cầu quận xem xét giải quyết. Quận là đơn vị trưc tiếp lây đất phá nhà đang bị dân khiếu nại thì xem xét cái gì?! Rồi ông quận vẫn cùng doanh nghiệp tổ chức lấy đất !



 Dân phản kháng ... tôi sẽ kiện... rồi quay fim , livetream... chụp.. đất tôi thế này.... đề nghị báo chí lên tiếng... báo này báo kia viết bài...hạ hoả xoa dịu để lắng xuống khoảng thời gian rồi bất thình nình nửa đêm cho ba bốn chiếc máy súc , dân quân, công an đeo quân hàm quân hiêu (lần này rủ cả xã hội đen cho mạnh... )cầm dùi cui đập phá tất, khiêng nguòi khiêng đồ niệng hết ra ngoài, cây cối vườn tược chặt hết, loa thì eo ẻo: đây là chủ trương , quy hoạch của nhà nước.... Dân ức quá ngồi giữa đường khóc la, đàn bà đàn ông trẻ con khóc ầm. Đập phá xong xuôi đã đời , trả lời tỉnh queo: chúng tôi không biết, chỉ làm theo chỉ đạo cấp trên , có gì bác cứ làm đơn gửi lên các cấp có thẩm quyền. Dân ngồi ngệt ra chả biết ông nào với thằng nào. 

Xong! Phá hết coi như gạo đã thanh cơm, dự án cứ làm, dân cứ đi kiện, cũng luật sư, cũng truyền hình... kiện thì chính quyền tậm ngừng, rồi lại cho kiểm tra, đo đạc lại xem có đúng không! 
Nhà thì phá hết rồi còn gì mà đo nữa , còn gì mà xem xét nữa! 
Hô hô! Chính quyền cho một thằng đi cửa sau, sách tới một bọc tiền ngồi cạnh mồi chài lẫn giọng doạ dẫm: 1 triệu có lấy tiền ko? Nhà thì bị phá, lưu manh nó đánh, đi bụi đời rồi! Không lẽ đi kiện nữa ? Muốn kiện chứ gì? Đi kiện đi! Dân lai bắt đầu đi kiện. Kiện ra trung ương, trung ương trả về địa phương, rồi lại đợi 5 năm 10 năm... có bao nhiêu tiền móc ra hết, không làm ăn được gì, chạy lên chạy xuống đơn từ. 



Đợi mỏi mòn. Rồi lại một ngày đẹp giời có thằng cò mồi đi ô tô tới! Nó đưa ra giải pháp: 1 triệu không đuoc giờ 2 triệu được không? Bác chỉ cần đồng ý lấy tiền là xong hết! (Cũng chỉ nói mồm) 

10 nam giời đi kiện, một đàn con nheo nhóc ốm đau bệnh tật, bui đời bao năm , có cái gì móc được thì cũng móc hết rồi, gào thét mãi cũng khản cổ. 

XONG! Chúng xúc kiểu này thì thử hỏi có lấy tiền hay không? Có người gan thì kệ mẹ nó, có tièn người nhà gủi cho tiêu rồi, con cái cho đi ở tùm lum toè loe. Tao đi kiện tiếp, tao chơi tới cùng. Còn nhiều nhà không ai nuôi giơ tự dưng nó đưa ra cục tiền, khi xưa cục tiền ấy bèo nhưng giơ nó hết bèo rồi! Đúng là chỉ có hai lựa chọn . Một là lấy tiền hai là đợi tiếp. Cứ cách ba bốn tháng lại goi lên ký giấy, quận chỉ lên thành phố, thành phố chỉ hẳn lên trung ương.

 Rồi vài năm ông chủ tịch bị kỉ luật rồi về hưu, ông mới lên thì biêt kiện ai. Ông mới lên bảo không biêt, giờ cái hồ sơ này phải xem xét, hỏi giấy tờ bản đồ quy hoạch thì trả lời chưa tìm thấy , rồi quyet dinh 01, 02 rồi nghị định 43 , 47 chính phủ, rồi luật đât đai 93 , 2013....



 đền bù nhà trên đất rồi đất trên nhà.... coi như cuộc đời liên miên, sửa tới sửa lui có miếng đất mà cả đống giấy tờ. 

Dân ức quá xuống đường dương biển, mấy ông nhà báo thấy tôi nghiệp viết bài đăng, vừa xong bị gọi lên gỡ ngay vì khu đất nay của ông tỷ phú này tỷ phú nọ lấy! Rồi lại quy chụp dân chống đối. Ức quá dân đăng facebook , youtube... lại bị công an mời ....

 tình trạng này kéo dài! Cứ gần y kịch bản này dân mất đất im re cay đắng làm giầu cho bọn giầu ! Kính thưa ông Nguyễn Phú Trọng ! Dân tôi khổ lắm !

 Ps: chở thuyền là dân , lật thuyền cũng là dân.


Gia đình thương binh gửi tâm thư cho Chủ tịch Tập đoàn Vingroup