Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

Dù thành công,thất bại,không nên tự đánh mất chính mình

Tôi có cảm giác như mình đang sống giữa một bầy đàn hỗn loạn nhưng hoang vu, hỗn loạn về vật chất -- nhưng hoang vu về tinh thần. Bạn có thấy như thế không?
Giữa sự hỗn loạn và hoang vu ấy, cái ác sẽ luôn luôn ngự trị, kẻ có sức mạnh sẽ luôn trấn áp chúng ta. Chúng ta -- những kẻ được đến trường nhưng thật ra thất học, những kẻ nghĩ mình lương thiện nhưng thật ra không có lương tri, những kẻ đủ ăn mặc nhưng thật sự chưa hề nếm mùi vị hạnh phúc, những kẻ đọc sách -- nghe nhạc mỗi ngày nhưng không biết đó chẳng phải là nghệ thuật đích thực -- một nền nghệ thuật có thể soi sáng tâm hồn ta chứ không phải ru ta ngủ trong quên lãng. Những kẻ hoang mang không biết tin ai, không hiểu nên làm gì cho đúng.


Nhiều lần nhận ra trong tôi chợt yêu thương sao cuộc sống giản đơn thôi. Mộc mạc bình dân chân phương từ trong từng điều nhỏ nhoi nhất trên đời. Giấu giếm làm chi quan tâm làm chi bao nhiêu cảm xúc kia. Cứ sống thật đi nên tôi cười khi tôi vui, tôi khóc khi tôi buồn.
Cứ mãi cuốn theo, cuộc sống ngày nay. Đã có những khi, nào đâu để ý. Những thứ giản đơn, gần gũi cùng ta. Lại làm mình vui, tuy rất bé nhỏ...
Vài tiếng chim, trời nắng lên. Mùi báo mới, cà phê sáng. Là áo thun, là quần jean. Đường phố quen, ngồi quán cóc... Những tiếng rao còn rất khuya, tiếng chổi khô bụi mưa nắng. Với biết bao điều giản đơn. Chỉ thế thôi, rất đơn giản...

Dù là thành công hay thất bại nhưng không nên tự đánh mất chính mình. Dù mình là ai, nhưng tôi là tôi, cũng bình thường như biết bao người. Hối hả làm chi bon chen làm chi, đôi khi dừng bước đi. Sẽ thấy người ta xung quanh dù cho ra sao, ai cũng như ai thôi.
Cứ mãi cuốn theo, cuộc sống ngày nay. Đã có những khi, nào đâu để ý. Những thứ giản đơn, gần gũi cùng ta. Lại làm mình vui, tuy rất bé nhỏ...
Vài tiếng chim, trời nắng lên. Mùi báo mới, cà phê sáng. Là áo thun, là quần jean. Đường phố quen, ngồi quán cóc... Những tiếng rao còn rất khuya, tiếng chổi khô bụi mưa nắng. Với biết bao điều giản đơn. Chỉ thế thôi, rất đơn giản...
Thử một lần thôi, sống giản dị bao dung chân thật sẽ thấy vui hơn. Bằng lòng và nâng niu trân trọng cho những gì mình đang có trong đời. Tính toán làm chi se sua làm chi hơn thua hình thức kia. Có khó gì đâu cho câu cảm ơn hay câu xin lỗi trên môi mình.
Cứ mãi cuốn theo, cuộc sống ngày nay. Đã có những khi, nào đâu để ý. Những thứ giản đơn, gần gũi cùng ta. Lại làm mình vui, tuy rất bé nhỏ...
Vài tiếng chim, trời nắng lên. Mùi báo mới, cà phê sáng. Là áo thun, là quần jean. Đường phố quen, ngồi quán cóc... Những tiếng rao còn rất khuya, tiếng chổi khô bụi mưa nắng. Với biết bao điều giản đơn. Chỉ thế thôi, rất đơn giản...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét