Một quá trình thăng trầm của cuộc đời/Thấy đồng loại đau khổ mà vẫn vui chơi là đồ bất lương. Còn sức khỏe, trí lực mà tìm chỗ ẩn cư thì cũng là phường vô đạo !
Mình thật sự không thích đi lễ vào những lúc quá đông người . Bởi cái mùi tham vọng trần tục của người khiến mình thấy vô cùng ngột ngạt . Sám hối lậy phật lậy thánh , vì đôi khi thấy cửa đền bon chen như cái chợ vậy. Ở Hải Phòng đông nhất có lẽ là Cây Đa 13 gốc ,tết nhất mà đặt chân đến thì thấy đủ mọi cảnh dở khóc dở cười.
BÀN VỀ CHUYỆN CẤM Năm 1981 mới 23 tuổi RỜI KHỎI QUÂN NGŨ 2 TAY CHỐNG 2 CÁI NẠNG GỖ giã từ vũ khí trở về ..tiền không ..nhà cửa cũng không ...sức khỏe thỉ bị liệt nửa người vì tổ quốc...và được cấp 1 cái thẻ thương binh 1/4 MẤT 81 % SỨC KHỎE và được ưu đãi ..khi đi mua cái gì thấy đông người mua khi xếp hàng thì không phải xếp hàng ...thế là cả gần chục năm ...thú thật là cũng vinh dự lắm...vinh dự lắm là đi mua thứ gì ...là không phải xếp hàng ..cứ chen ngang là "giơ" thẻ "thương binh "là được miễn xếp hàng và được mua ngay ...he he...